Tinh thần

Bốn điều không nên để vượt quá giới hạn của chính mình

1. Danh tiếng không được vượt quá tài năng.
Danh vọng như ánh trăng – soi chiếu vẻ ngoài, nhưng chỉ khi ta đủ sáng từ bên trong mới khiến ánh trăng ấy không lu mờ. Nếu tên tuổi vang xa mà tài năng không đủ, chẳng khác nào ngọn đèn treo cao mà tim đèn rỗng – cháy lụi lúc nào không hay.

2. Tài sản không được vượt quá phúc đức.
Phúc đức là gốc rễ, tài sản chỉ là lá cành. Cành lá sum suê mà gốc rễ cạn cỗi, thì chỉ một cơn bão nhẹ cũng quật ngã. Có tiền, có của, nhưng không vun trồng đức hạnh thì tài sản đến rồi cũng trôi đi như nước lũ qua đồng.

3. Chức vụ không được vượt quá năng lực.
Người ngồi sai ghế, dù có ngai vàng cũng sẽ hóa thành gánh nặng. Vị trí cao phải đi cùng trách nhiệm lớn. Nếu năng lực không đủ, thì không chỉ bản thân chịu áp lực mà cả tổ chức, cả đội ngũ cũng lao đao.

4. Địa vị không được vượt quá trí tuệ.
Địa vị là hình, trí tuệ là hồn. Hình mà không hồn, thì chỉ là vỏ rỗng. Người có trí thì càng lên cao càng khiêm cung, càng vững vàng. Người thiếu trí mà lên cao, thì như kẻ mộng du trên đỉnh núi – bước sai là rơi không kịp cứu.

Chớ mong mau, hãy mong chắc.
Chớ mong cao, hãy mong xứng.
Chớ mong nhiều, hãy mong đủ.
Chớ mong nổi bật, hãy mong hữu dụng.

(Visited 2 times, 1 visits today)